BẢY CUNG VÀ VÔ SỐ ĐIỂM LINH QUANG
(SEVEN RAYS AND COUNTLESS SPARKS)
(Tạp chí Nhà Thông Thiên Học, tháng 9 năm 2004)
của HUGH DIXON
Bản Dịch Tâm Như, Hè 2006
www.thongthienhoc.comÔng Hugh Dixon là một hội viên lâu năm của Hội Thông Thiên Học ở Tân Tây Lan, ông đã điều khiển lớp nghiên cứu ở Chi bộ H.P.B. tại Auckland và là Tổng biên tập của báo Thông Thiên Học ở Tân Tây Lan.
BẢY CUNG VÀ VÔ SỐ ĐIỂM LINH QUANG
Định luật Thất bội
Để hiểu được nhiều giáo huấn liên quan tới con người và sự tiến hóa của y, ta cần hiểu được ý nghĩa của Định luật Thất bội (The Septenary Law), nghĩa là ý nghĩa của con số bảy. Đó là chìa khóa bằng số để hiểu được bản chất của con người và tiềm năng rộng lớn của con người. Ta cũng phải học được cái ý tưởng cơ bản theo đó mọi người đều xuất lộ từ một Nguồn Tâm Linh Duy Nhất dọc theo một trong bảy con đường để theo đuổi cuộc hành hương tiến hóa xuyên qua vật chất rồi lại trở về với Cội Nguồn.
Thoạt đầu thì các quyền năng thiêng liêng của con người vốn tiềm tàng nơi Đấng Ngự Chốn Thâm Sâu Nhất, tức Chơn thần, mà người ta đã gọi là Điểm Linh Quang của Ngọn Lửa Nhất Như. Trong cuộc du hành tuần hoàn này những quyền năng đó sẽ nảy nở và phát triển, một phần là do kết quả của những kinh nghiệm trong cuộc sống biểu lộ. Đến lúc cuối cùng thì chúng đã phát triển tới mức độ cao nhất có thể được trong chu kỳ đặc biệt đó.
Có một cách khác để diễn tả ý tưởng này, đó là việc các Chơn thần được phóng chiếu ra từ Thái dương Thượng Đế, tức là Đấng Thiêng liêng biểu hiện, để cho các Chơn thần có thể trở về trên cương vị là các mặt trời vĩ đại và vinh quang, mỗi mặt trời có thể cung cấp sự sống và ánh sáng cho một hệ thống nguy nga mà hàng triệu Chơn thần khác đến lượt mình có thể phát triển thông qua và nhờ hệ thống đó.
Có một đấng thông tuệ siêu nhân chủ trì một trong bảy con đường. Mỗi một trong bảy Cung này (người ta gọi những con đường này như thế) đều có một vị Chơn sư lãnh đạo, bản thân ngài đã khiến cho mọi quyền năng của nó trở nên toàn bích. Và đằng sau các Chơn sư này còn có những đấng cao cả hơn nữa, các Chơn linh Hành tinh, Hành tinh Thượng Đế (H.P.B. gọi các ngài như vậy), Chúa tể của bảy Hệ thống Hành tinh lớn thuộc Thái dương hệ, mỗi hành tinh hệ là một phương tiện dành cho một trong bảy Cung hoặc bảy Ngôi của Tính khí Thượng Đế, và mỗi sinh linh đều thuộc về một trong bảy Cung này.
Trong Chú Giải Thuật ngữ Thông Thiên Học, H.P.B. có viết rằng các Chơn linh Hành tinh:
Trước hết là các đấng cai quản hoặc cai trị các hành tinh. Cũng như trái đất của ta có một huyền giai các chơn linh hành tinh trái đất từ cõi cao nhất xuống tới cõi thấp nhất; cũng vậy mọi thiên thể đều có chơn linh hành tinh. Tuy nhiên trong Huyền bí học thuật ngữ Chơn linh Hành tinh thường chỉ được áp dụng cho bảy huyền giai cao siêu nhất tương ứng với các Tổng thiên thần của Ki Tô giáo. Tất cả các ngài đều đã trải qua một giai đoạn tiến hóa tương ứng với loài người trên quả đất, nhưng diễn ra ở những thế giới khác trong những chu kỳ quá khứ xa xăm. Trái đất của ta cho đến nay chỉ mới ở vào cuộc tuần hoàn thứ tư cho nên vẫn còn quá non trẻ không thể tạo ra được các Chơn linh Hành tinh cao cấp. Chơn linh Hành tinh cao siêu nhất trị vì trên bất kỳ hành tinh nào đích thực là ‘Thượng Đế Nhân Hình’ của hành tinh đó và còn đúng hơn mức đấng thiên hựu quan phòng so với Đấng Thiêng Liêng Nhân Hình Vô Hạn tự mâu thuẫn nội bộ của Ki Tô giáo hiện đại.
Mặt trời là biểu lộ chính yếu của Thái dương Thượng Đế trên cõi hồng trần. Ta có thể coi nói là cái lăng kính mà quyền năng của Thượng Đế chiếu sáng thông qua đó. Và ở đây ta lưu ý thấy rằng mọi ngôi sao cũng là một mặt trời giống như mặt trời của chính ta, mỗi ngôi sao ta biểu lộ một phần của Thượng Đế. Mặt trời hồng trần cũng có thể được coi là một loại luân xa hoặc trung tâm lực nơi Thái dương Thượng Đế, tương ứng với luân xa tim của con người.
Các Hành tinh Thượng Đế có nhiều hồng danh khác nhau
Các Hành tinh Thượng Đế có nhiều hồng danh chẳng những trong các truyền thuyết khác nhau mà còn trong kho tài liệu Thông Thiên Học nữa. Chẳng hạn như:
Các Dhyān Chohan (nghĩa đen là Tinh quân Ánh sáng), các Đấng Thông tuệ thiêng liêng chịu trách nhiệm Giám sát Càn khôn; bảy Đấng Tinh quân cao cả; các Đấng Thông tuệ Vô hình; bảy Đấng Thần bí; bảy Đấng Nguyên thủy; các Đấng Giám sát bảy Bầu của Dãy hành tinh Trái đất.
Trong Ấn Độ giáo đó là Bảy Prajāpati; trong Bái Hỏa giáo đó là Bảy Ameshaspends; trong Do Thái giáo đó là Bảy Sephiroth; trong Ki Tô giáo đó là các Thiên thần Hiện diện và Bảy Chơn linh Đại hùng trước ngai Chúa Trời v. v. . .
Thật là thú vị mà lưu ý thấy rằng từ dhyān bắt nguồn từ ngữ căn Bắc phạn dhyai, nghĩa là tham thiền, còn danh từ dhyāna có nghĩa là sự tham thiền tôn giáo trừu tượng và thâm thúy. Còn từ ngữ Tây Tạng chohan có nghĩa là Tinh quân; vì thế cho nên Dhyān Chohan là ‘Tinh quân Tham thiền’. Điều này truyền đạt một ý tưởng hay ho vốn có thể được diễn đạt như sau: nó có nghĩa là trạng thái tự tại cao siêu chuyên tâm vào việc nhập thiền về Thiên Cơ để tìm ra những phương tiện phát triển Thiên Cơ và thực hiện trọn vẹn Thiên Cơ. Như vậy thay vì là các ‘thần linh’ thì các ngài có thể được coi là các quyền năng thông tuệ hữu thức trong Thiên nhiên. Thật vậy, các ngài là các đấng thông tuệ thiêng liêng chịu trách nhiệm giám sát ‘Càn khôn’.
Sự tiến triển bằng con số trong khoa Vũ trụ khởi nguyên luận
Có một cách để hiểu được tầm quan trọng của con số bảy, đó là khởi sự ngay từ đầu khi mới khai thiên tịch địa rồi theo dõi sự tiến triển qua những con số của khoa Vũ trụ khởi nguyên luận do Thông Thiên Học giảng dạy.
Chúng ta thấy rằng nguồn gốc thụ động của đấng Thượng Đế biểu lộ được gọi là ĐẤNG TUYỆT ĐỐI và được biểu diễn bằng biểu tượng một vòng tròn, một con số Không. Ở đây ta thấy mình thuộc phạm vi ‘bí pháp’, và thắc mắc: Vũ trụ bắt nguồn từ ‘Hư vô’ như thế nào ? Giáo huấn cổ truyền cố gắng giải thích quá trình này như sau:
Nếu Cội nguồn thụ động được trình bày biểu tượng bằng một con số Không thì xét bằng số Cội nguồn chủ động của mọi cuộc sống và hình tướng được biểu diễn bằng con số Một. Giờ đây biểu tượng thay đổi thành ra một vòng tròn có một chấm ở tâm điểm.
Theo khoa Vũ trụ khởi nguyên luận Huyền bí thì bước kế tiếp trong quá trình sáng tạo chính là việc từ số Một xuất lộ ra các khía cạnh cố hữu dương và âm, tức là các mãnh lực thư và hùng. Một trở thành Hai; biểu tượng trở thành vòng tròn có một đường kính nằm ngang (hai trong một).
Hai thứ này tương tác với nhau để tạo ra Khía cạnh thứ Ba của đấng Thượng Đế biểu lộ có ba ngôi. Giờ đây biểu tượng là hình tam giác đều tức Tam Vị Nhất Thể: Kether, Chokmah và Binah trong kinh Kabbalah; Thượng Đế ngôi Một, Thượng Đế ngôi Hai và Thượng Đế ngôi Ba trong Thông Thiên Học. Thuật ngữ của Thông Thiên Học có thể gây nhầm lẫn vì thật ra đây là các khía cạnh của Thượng Đế có ba ngôi chứ không phải là ba vị Thượng Đế riêng rẽ mà cách diễn tả nêu trên thoạt nhìn dường như cho thấy vậy. Một số những sự hiểu lầm khác cũng có thể xảy ra khi lần đầu tiên người ta gặp cách diễn đạt khác: Ba Luồng Lưu Xuất Lớn của Sự Sống Thiêng liêng. Đây là giai đoạn trong Vũ trụ khởi nguyên luận nối tiếp theo sự biểu lộ của Thượng Đế ba Ngôi tức Tam Vị Nhất Thể. Môn sinh học biết rằng Luồng Lưu Xuất Thứ Nhất bắt đầu từ Ngôi Ba của Tam Vị Nhất Thể, ban cho các nguyên tử đã tồn tại sẵn có trước đó cái khả năng tụ tập lại thành ra các nguyên tố hóa học – thánh kinh Ki Tô giáo mô tả tác động này là Thần Khí của Đức Chúa Trời chuyển động trên bề mặt nước không gian, tuy nhiên đây là một đề tài khác.
Thuật ngữ Logos của Hi Lạp nhằm nói tới biểu hiện bên ngoài, tức là hiệu quả của nguyên nhân vốn bao giờ cũng ẩn khuất bên trong. Như vậy lời nói là Logos của tư tưởng và đã được dịch rất hay ho là Verbum, theo ý nghĩa siêu hình Verbum là tiếng La Tinh của từ ngữ ‘lời lẽ’.
Các nhà thần bí học và các triết gia tổng hợp Tam Vị Nhất Thể của mình thành ra sự trừu tượng thiêng liêng thuần túy. Tín đồ chính thống thì lại nhân hình hóa nó.